Lan và Điệp
Tình cờ tôi thấy trong máy mấy đề CTF mà tôi ra trong quá trình đào tạo các bạn sinh viên của công ty cũ. Bài đầu tiên vào năm 2017, bài cuối cùng (wp) vào năm 2021, trùng hợp cũng là năm bắt đầu và kết thúc của tôi tại công ty. Những mẩu chuyện này chỉ là phần tôi viết cho vui, không liên quan đến góc độ kỹ thuật của đề bài, các bạn sinh viên cũng ít để ý. Tôi đăng vào đây hy vọng về sau có quên thì vẫn còn cách để tìm lại. Câu chuyện hơi không liền mạch vì nhiều lý do cơ mà tôi không nhớ lắm (buồn của tôi).
nosql
Ngày xửa ngày xưa, mình có thích một cô bạn cùng lớp ngồi bàn trên. Những hôm trời đất mây mưa gió nổi, tóc cô ấy bay bay, bay bay, mình nhìn mà không biết chán, chỉ ước sao ngày tháng học sinh cứ mãi có thể bên nhau như thế này.
Nhưng cô ấy không thích mình, cô ấy thích bạn lớp trưởng, dù cũng chỉ là tình đơn phương. Mình luôn nghĩ nếu cô ấy thích mình thì thật tốt, chẳng ai phải buồn nữa.
Rồi một ngày, mình, ngốc nghếch và khờ khạo, đưa cô ấy một mẩu giấy:
– Lan, cậu biết tớ thích cậu, nhưng cậu lại thích lớp trưởng. Tại sao cậu không thích tớ?
Seen. Cô ấy seen khá lâu, có lẽ vì cô ấy biết cô ấy sắp làm tổn thương mình. Cô ấy không muốn giây phút đau khổ đó đến quá nhanh.
– Tớ thích cậu ấy không phải vì cậu ấy là lớp trưởng…
Cô ấy khẽ ngập ngừng, ai ai cũng có thể nhận ra điều ấy.
– …mà vì cậu ấy là admin. Admin thì có flag, còn cậu…
Cô ấy khẽ quay xuống, giọng thoáng buồn.
– … cậu có không?
Cô ấy nhắc đến flag. Đến nó là cái gì mình còn không biết thì làm sao mình có được?
oreo
Đó là những ngày dài…
Kể từ khi biết flag là gì, mình tìm và join tất cả các group về security trên Facebook, tập tành chơi CTF, xin người ta cho thi cùng team. Những buổi bỏ học ở nhà cày đề, đọc writeup trở nên thường xuyên hơn. Những đêm thức trắng trở nên thường xuyên hơn. Những lần giải được bài cũng trở nên thường xuyên hơn.
Chỉ tiếc rằng Lan đối với mình thì vẫn vậy. Rất buồn nhưng đó lại là sự thật.
Đôi khi mình ngồi trước màn hình máy tính, tự nghĩ vẩn vơ, ước được cô ấy chủ động bắt chuyện. Chuyện học hành, chuyện gia đình, chuyện sức khỏe, hay thậm chí cả chuyện thi CTF.
Có thiếu gì chuyện để nói đâu, mà sao Lan vẫn lặng im mãi thế.
…
Đêm hôm ấy, mình nằm mơ. Có lẽ mệt quá mà ngủ thiếp đi. Mình thấy Lan đứng trong một căn phòng, đang tìm kiếm gì đó. Mình bước vào, cánh cửa sau lưng chợt biến mất, Lan cũng biến mất, bốn bề đều là bóng tối. Mình chẳng có gì thân thuộc ở trong căn phòng này cả, mình vào đây là vì Lan. Nhưng vào rồi lại chẳng còn Lan nữa. Lan đã đi đâu? Mình đang ở đâu? Mình muốn ra ngoài, mình muốn đi tìm Lan, mình không thích ở đây. Lan!
Đã 3 giờ đêm, trời đã gần sáng
Tâm trạng không vui, có chút buồn chán…
fa
Đã đến lúc để kết thúc rồi…
Tình yêu của những đứa trẻ luôn là như vậy. Thoáng thấy thích nhau, rồi nghĩ rằng cả đời này không thể sống thiếu nhau được.
Nhưng sau giấc mơ đẹp ấy, mỗi người đều tỉnh dậy và nhận ra người bên cạnh mình lúc này không phải là người mà năm xưa mình từng thề thốt muốn trọn đời trọn kiếp nữa.
Cũng không có gì đặc biệt, không có gì khiến bản thân buồn mãi chẳng thể vượt qua.
Cứ như vậy mà dừng lại thôi.
…
Anh chợt nghĩ câu chuyện đã buồn bã đến thế này, sao chúng ta không chọn những bài dễ hơn?
wp
Hy vọng cuối
Đây là blog của một người từng học cùng Điệp năm ấy. Có một bài viết được đặt mật khẩu nhưng giờ người bạn ấy không còn nhớ nữa.
Tìm mật khẩu là việc không dễ cũng không khó, chỉ là bạn có muốn biết chuyện gì đã xảy ra giữa Điệp và Lan hay không mà thôi.
Mẩu chuyện cũ
Thật ra, Điệp chưa từng viết gì cho Lan. Tất cả chỉ là Điệp nghĩ vậy.
Từng ấy năm quen nhau, Điệp chưa một lần dám nói rằng Điệp thích Lan.
Điệp muốn quan tâm Lan nhiều hơn, nhưng lại sợ Lan nhận ra, sợ Lan ngại ngùng mà tránh mặt. Điệp không muốn đánh đổi gì cả, không muốn mất Lan, không muốn chỉ vì vài phút giây bồng bột, ích kỷ của bản thân để rồi hai đứa đến làm bạn cũng không còn được nữa. Điệp luôn nhút nhát như thế, vốn không phải là mẫu người mà Lan mong ước.
Điệp thích Lan, Lan thích bạn lớp trưởng. Bạn lớp trưởng không thích Điệp, tất nhiên.
Lan đã không bao giờ biết được có một người từng thích đơn phương mình lâu đến thế.
Mà dù Lan có biết, thì cũng sẽ khác gì đâu?
Kể từ đó, thành ngữ “Chuyện tình Lan và Điệp” thường được dùng để chỉ một mối tình khắng khít nhưng éo le giữa một đôi nam nữ. Từ nguyên tác văn học, “Chuyện tình Lan và Điệp” đã được chuyển thể thành kịch, cải lương, chèo như dạng tích kinh điển được diễn đi diễn lại nhiều lần, thậm chí dựng thành phim. Bên cạnh đó, cùng sự phổ biến bởi âm nhạc, có thể nói, khắp nước Việt Nam không ai không biết đến.
https://vi.wikipedia.org/wiki/Lan_v%C3%A0_%C4%90i%E1%BB%87p
Anh cài thêm WP Reactions Lite đi anh. Nhiều khi đọc bài xong cũng không biết comment gì, chỉ có cảm xúc là thể hiện ra được thôi :))
Kiu kiu em đã gợi ý, thật ra là anh có tính mấy vụ này rồi mà ngại cài plugin linh tinh đến lúc nó có lỗi lại bị hack mất cái blog :puddency: